Anh à, rút cuộc thì chúng ta ở bên nhau vì điều gì?? Khi mà 1 mình em cứ phải gánh vác mọi thứ. Con cái, gia đình, kinh tế... Em tự hỏi, có khi nào anh động lòng cảm thấy “thương” em không? Em luôn cố gắng để vun đắp lại những đổ vỡ của chúng ta, nhưng em dường như đang phải cố gắng 1 mình. Đàn bà như em, còn biết trông cậy vào ai khi mà ốm đau tự mình gắng gượng, vui buồn tự mình ấp ôm. Em đã không còn cười được như trước, thay vào đó là nước mắt kể cả khi đi trên đường. Không còn những giấc ngủ ngon, thay vào đó là những chập chờn từng đêm.
Em nhận thấy, tự mẹ con em sống với nhau, có khi còn vui vẻ hạnh phúc hơn ý anh nhỉ. Nhưng em lại ko ích kỷ thêm 1 lần nào như thế nữa.
Em lại nghĩ, hay mình cứ chấp nhận cuộc sống này. Chỉ 1 chữ Nhạt, rồi nhếch mép cười 1 cái, cho tâm trống rỗng.
Chồng à. Người đàn ông không thấu hiểu những trăn trở của em, người đàn ông không để em dựa vào, người đàn ông nói em phải tự lực cánh sinh, người đàn ông vô tâm với người đàn bà bên cạnh mình. Em tự hỏi “ vậy em có còn cần người đàn ông đó hay không?”
Em ước gì, anh quan tâm đến tâm trạng của em hơn.
Em ước gì, khi em nói công việc của em bắt đầu khó khăn rồi, anh sẽ an ủi em, sẽ nói có anh lo rồi. Chứ ko phải “thế em đi tìm việc khác đi”.
Em ước gì, anh đỡ đần việc nhà việc con cái với em 1 chút. Bằng sự tự giác của mình chứ ko cần đợi em năn nỉ mãi anh mới làm cho có.
Em ước gì anh thích những giây phút bên vk con hơn là những cuộc vui của anh.
Em ước gì, ước nhiều lắm, nhưng dù em có ước, có mong đến bao nhiêu đi chăng nữa. Thì em vẫn luôn là 1 người vợ cô đơn, phải ko anh!
Em nhận thấy, tự mẹ con em sống với nhau, có khi còn vui vẻ hạnh phúc hơn ý anh nhỉ. Nhưng em lại ko ích kỷ thêm 1 lần nào như thế nữa.
Em lại nghĩ, hay mình cứ chấp nhận cuộc sống này. Chỉ 1 chữ Nhạt, rồi nhếch mép cười 1 cái, cho tâm trống rỗng.
Chồng à. Người đàn ông không thấu hiểu những trăn trở của em, người đàn ông không để em dựa vào, người đàn ông nói em phải tự lực cánh sinh, người đàn ông vô tâm với người đàn bà bên cạnh mình. Em tự hỏi “ vậy em có còn cần người đàn ông đó hay không?”
Em ước gì, anh quan tâm đến tâm trạng của em hơn.
Em ước gì, khi em nói công việc của em bắt đầu khó khăn rồi, anh sẽ an ủi em, sẽ nói có anh lo rồi. Chứ ko phải “thế em đi tìm việc khác đi”.
Em ước gì, anh đỡ đần việc nhà việc con cái với em 1 chút. Bằng sự tự giác của mình chứ ko cần đợi em năn nỉ mãi anh mới làm cho có.
Em ước gì anh thích những giây phút bên vk con hơn là những cuộc vui của anh.
Em ước gì, ước nhiều lắm, nhưng dù em có ước, có mong đến bao nhiêu đi chăng nữa. Thì em vẫn luôn là 1 người vợ cô đơn, phải ko anh!