Đêm khó ngủ ... em lại nhớ về anh.
Em không biết anh có còn ở trên này tìm bạn không, nhưng 1 chút nhỏ nhoi và từ tận đáy lòng em vẫn mong mỏi gặp lại anh, cụng ly bia và kể với anh hôm nay em đã TỐT hơn nhiều.
Cám ơn TBT đã để chúng ta quen nhau trong giai đoạn em sụp đổ và khó khăn, em đã gặp anh 26/12/ 2020 tại một quán cà phê nhỏ khi em tan học về.
Vì đam mê chụp ảnh em đã để anh ở lại, sau đó bị tai nạn ...
Anh nhỏ con, nhưng am hiểu lại là dân du học về .. làm em cuốn sâu vào những câu chuyện anh kể, về đất nước xa xôi kia và ước 1 lần chạm chân đến
Em đã mất phương hướng, khóc rất nhiều, áp lực và nhiều thứ dồn nén. Anh như ánh sáng đến với em.
Gặp anh, anh đã giúp đỡ em rất nhiều .. anh động viên học tốt, anh kể về anh, anh lắng nghe em nói và anh bảo thương em quá vất vả. Chúng ta cứ thế mở lòng dần, và em mời anh qua nhà em.
Chắc anh còn nhớ bộ phim mình xem, và lâu rồi căn phòng ấy mới có ai đó gọi tên em, ôm em chìm vào giấc nhủ vì em luôn sợ bóng tối.
Anh vụng về, nhưng ấm áp..
Rồi cũng chẳng hiểu lý do nào đó, anh im lặng rời xa em bằng 1 tin nhắn mà trước đó anh còn nói nhớ em ...
Em nhớ buổi trưa ấy, anh mua pizza ... để em đi phỏng vấn... anh dạy em nên nói thế nào, cư xử làm sao
Vậy mà em đậu rồi anh ạ, 1 cty nước ngoài, chế độ ổn, cuộc sống em trở về quỹ đạo ... muốn nhắn cho anh mừng để nhõng nhẽo .. nhưng anh đã xoá hết liên lạc về nhau rồi.
Em luôn đa nghi tính toán, mưu cầu ...
Chúng ta đến vì tiền bạc, tình cảm ... vỏn vẹn 3 tháng em nhận được hơn rất nhiều từ anh và không 1 sự đòi hỏi
Xa nhau, em thấy nhớ anh, hàng ngày đi học .. em đều nhớ nơi hẹn hò ban trưa.
Nhờ người bạn làm ngân hàng em có số điện anh, cơ quan anh... nhưng em không liên hệ, vì em biết mình nên làm gì để giữ gìn cho anh, về những gì anh trân trọng ở em: cô gái biết điều.
ANH CÓ PHẢI VÌ TIỀN, VÌ HOÀN CẢNH ANH NGHĨ EM NHƯ BAO CÔ GÁI KHÁC VÀ IM LẶNG RA ĐI. EM CỨ SUY NGHĨ MÃI TRONG ĐẦU
EM BIẾT VỀ ANH NHIỀU HƠN SO NHỮNG GÌ EM BIẾT ... NHƯNG EM LUÔN TÔN TRỌNG ANH VÀ HIỂU ANH " THƯƠNG " EM HƠN SO DỰ TÍNH CỦA CHÚNG TA, VỀ NHỮNG ĐIỀU KHOẢN EM ĐƯA RA: KHÔNG PHÁT SINH TÌNH CẢM
Nếu anh có ở đây, xin cho phép em gặp lại anh, mời anh ly cà phê, mời anh bữa ăn ... trả lại những gì anh đã cho em và khép lại những điều dang dở
NGƯỜI TÌNH, ÂN NHÂN ... Em chờ tin anh !
Em không biết anh có còn ở trên này tìm bạn không, nhưng 1 chút nhỏ nhoi và từ tận đáy lòng em vẫn mong mỏi gặp lại anh, cụng ly bia và kể với anh hôm nay em đã TỐT hơn nhiều.
Cám ơn TBT đã để chúng ta quen nhau trong giai đoạn em sụp đổ và khó khăn, em đã gặp anh 26/12/ 2020 tại một quán cà phê nhỏ khi em tan học về.
Vì đam mê chụp ảnh em đã để anh ở lại, sau đó bị tai nạn ...
Anh nhỏ con, nhưng am hiểu lại là dân du học về .. làm em cuốn sâu vào những câu chuyện anh kể, về đất nước xa xôi kia và ước 1 lần chạm chân đến
Em đã mất phương hướng, khóc rất nhiều, áp lực và nhiều thứ dồn nén. Anh như ánh sáng đến với em.
Gặp anh, anh đã giúp đỡ em rất nhiều .. anh động viên học tốt, anh kể về anh, anh lắng nghe em nói và anh bảo thương em quá vất vả. Chúng ta cứ thế mở lòng dần, và em mời anh qua nhà em.
Chắc anh còn nhớ bộ phim mình xem, và lâu rồi căn phòng ấy mới có ai đó gọi tên em, ôm em chìm vào giấc nhủ vì em luôn sợ bóng tối.
Anh vụng về, nhưng ấm áp..
Rồi cũng chẳng hiểu lý do nào đó, anh im lặng rời xa em bằng 1 tin nhắn mà trước đó anh còn nói nhớ em ...
Em nhớ buổi trưa ấy, anh mua pizza ... để em đi phỏng vấn... anh dạy em nên nói thế nào, cư xử làm sao
Vậy mà em đậu rồi anh ạ, 1 cty nước ngoài, chế độ ổn, cuộc sống em trở về quỹ đạo ... muốn nhắn cho anh mừng để nhõng nhẽo .. nhưng anh đã xoá hết liên lạc về nhau rồi.
Em luôn đa nghi tính toán, mưu cầu ...
Chúng ta đến vì tiền bạc, tình cảm ... vỏn vẹn 3 tháng em nhận được hơn rất nhiều từ anh và không 1 sự đòi hỏi
Xa nhau, em thấy nhớ anh, hàng ngày đi học .. em đều nhớ nơi hẹn hò ban trưa.
Nhờ người bạn làm ngân hàng em có số điện anh, cơ quan anh... nhưng em không liên hệ, vì em biết mình nên làm gì để giữ gìn cho anh, về những gì anh trân trọng ở em: cô gái biết điều.
ANH CÓ PHẢI VÌ TIỀN, VÌ HOÀN CẢNH ANH NGHĨ EM NHƯ BAO CÔ GÁI KHÁC VÀ IM LẶNG RA ĐI. EM CỨ SUY NGHĨ MÃI TRONG ĐẦU
EM BIẾT VỀ ANH NHIỀU HƠN SO NHỮNG GÌ EM BIẾT ... NHƯNG EM LUÔN TÔN TRỌNG ANH VÀ HIỂU ANH " THƯƠNG " EM HƠN SO DỰ TÍNH CỦA CHÚNG TA, VỀ NHỮNG ĐIỀU KHOẢN EM ĐƯA RA: KHÔNG PHÁT SINH TÌNH CẢM
Nếu anh có ở đây, xin cho phép em gặp lại anh, mời anh ly cà phê, mời anh bữa ăn ... trả lại những gì anh đã cho em và khép lại những điều dang dở
NGƯỜI TÌNH, ÂN NHÂN ... Em chờ tin anh !