Vui tươi trong tuần mới,
Phơi phới như mùa xuân,
Cẩn thận giữ bản thân,
Coi chừng ai sẽ ‘tuột’.
Tình yêu không ràng buộc,
Thân thuộc đâu dễ nên,
Chờ đò hay tìm bến,
Cần thêm chút chân thành.
Thời gian qua rất nhanh,
Cả anh và em nữa,
Sẽ lại nhớ ngày xưa,
Nơi ta từng dừng lại.
Hỏi chăng quen thì phải?
Thoải mái là trước tiên,
Rồi mỗi ngày luyên thuyên,
Để tìm thêm sâu sắc.
Cũng đừng nên thêm thắt,
Giữ chặt mãi cái tôi,
Khi niềm riêng rẽ lối,
Mỉm cười và bao dung.
Đâu phải ai cũng đúng,
Có đúng thì đã sao?
Đừng thề thốt trăng sao,
Duyên còn thì sẽ ở.
Vô duyên đừng hoảng sợ,
Chữ nợ chẳng tha đâu,
Dù cho bạc mái đầu,
Nợ duyên đều trả giá!
Có thể là thứ tha,
Có qua thì có lại,
Và đừng nên khờ dại,
Giữ mối tình chẳng yêu./.
#221128_vietchonguoichuaquen
Phơi phới như mùa xuân,
Cẩn thận giữ bản thân,
Coi chừng ai sẽ ‘tuột’.
Tình yêu không ràng buộc,
Thân thuộc đâu dễ nên,
Chờ đò hay tìm bến,
Cần thêm chút chân thành.
Thời gian qua rất nhanh,
Cả anh và em nữa,
Sẽ lại nhớ ngày xưa,
Nơi ta từng dừng lại.
Hỏi chăng quen thì phải?
Thoải mái là trước tiên,
Rồi mỗi ngày luyên thuyên,
Để tìm thêm sâu sắc.
Cũng đừng nên thêm thắt,
Giữ chặt mãi cái tôi,
Khi niềm riêng rẽ lối,
Mỉm cười và bao dung.
Đâu phải ai cũng đúng,
Có đúng thì đã sao?
Đừng thề thốt trăng sao,
Duyên còn thì sẽ ở.
Vô duyên đừng hoảng sợ,
Chữ nợ chẳng tha đâu,
Dù cho bạc mái đầu,
Nợ duyên đều trả giá!
Có thể là thứ tha,
Có qua thì có lại,
Và đừng nên khờ dại,
Giữ mối tình chẳng yêu./.
#221128_vietchonguoichuaquen