Em và Anh, đôi người xa lạ
Nửa đời đã qua, tình trường chia đôi
Duyên phận lỡ, em ngồi than thở
Bờ vai lạnh giá, kỷ niệm nhòa mờ.
Tình trái ngang, duyên chẳng nợ
Những vết thương nặng, khói thuốc bay
Ngày tháng đọa đày, nước mắt tuôn trào
Duyên ít, may nhiều rủi thế đấy.
Ngậm ngùi theo cát bụi ngày mai
Thui thủi giữa núi non, một mình
Đứng nhìn kẻ mất người còn
Héo hon rưng rưng, em khóc thầm.
Chốn trần gian hết thời ngang dọc
Tình chẳng còn, trách móc dư âm
Đau đớn em gặm nhấm âm thầm
Lặng câm, buồn duyên lỡ, kỷ niệm.
(Sưu tầm)
Nửa đời đã qua, tình trường chia đôi
Duyên phận lỡ, em ngồi than thở
Bờ vai lạnh giá, kỷ niệm nhòa mờ.
Tình trái ngang, duyên chẳng nợ
Những vết thương nặng, khói thuốc bay
Ngày tháng đọa đày, nước mắt tuôn trào
Duyên ít, may nhiều rủi thế đấy.
Ngậm ngùi theo cát bụi ngày mai
Thui thủi giữa núi non, một mình
Đứng nhìn kẻ mất người còn
Héo hon rưng rưng, em khóc thầm.
Chốn trần gian hết thời ngang dọc
Tình chẳng còn, trách móc dư âm
Đau đớn em gặm nhấm âm thầm
Lặng câm, buồn duyên lỡ, kỷ niệm.
(Sưu tầm)