Tự dưng số đào hoa " hồ đồ" nó xuất hiện như vị thần làm mình không khỏi suy nghĩ.
Quen nhau 10 năm, cậu em tự dưng đặt hoa tặng và muốn ngỏ lời... "Em thích Chị! Em trong đời mới thích có 2 3 người mà Chị là người em thích lâu nhất!" Moá nó, shock toàn tập vì chẳng hiểu nó nghĩ gì.
"Vì sao lại thích chị?"
"Em không biết! Em mà biết đã tìm được cách không thích chị nữa!"
"Vì sao lại là bây giờ?"
" Vì em sợ sau này hối hận vì không dám làm việc muốn làm!"
"... Chị không phù hợp. Thời điểm này không phù hợp. Chị chỉ coi em là em trai với chị!"
"Không cho em thử một cơ hội được ah?"
"Không! Em biết tính chị!"
"Uh! Vậy đi dạo với em nhé!"
"Uh đi và kiếm cốc kem ăn cho dễ chịu rồi đi ngủ sớm!"
... kết thúc p1
"Sao anh hồi hộp khi đi ăn với em thế nhỉ?"
"Ủa anh ơi, đi ăn nhân tiện bàn việc thì có gì hồi hộp? Anh nghĩ việc xắp tới triển khai thế nào đi!"
"Hì anh sợ mình không tập
trung được!"
"Wtf! Anh còn vậy em xin rút. Em không làm việc với anh nữa. Để các ace khác làm với anh! Em cũng k muốn liên lạc nữa!"
"Ơ ơ em ơi, anh không có ý đó. Không được!"
"Uhm vậy bàn việc chính. Lần sau cafe ban sáng cho dễ tập
trung anh nhé!"
"Uh em!"
... kết thúc p2
Những tháng ngày đào hoa không đúng chỗ với đúng lúc. Giờ mình chỉ quan tâm đến việc mình thích làm!