- Chủ đề Tác giả
- #1
Xin chào mọi người!
lại là mình -một chàng trai 95 lịch sự, nhẹ nhàng, một người sống thiếu thốn tình cảm, lại khép mình với mọi người, chỉ mở lòng với một vài người mà mình thật sự trân trọng và cũng là chủ của một vài bài viết ở diễn đàn này nhưng giờ phải xóa chúng đi.
Vậy là Hà Nội chớm vào Đông, Cái lạnh đầu mùa len qua từng kẽ tay khiến tôi cảm thấy trống trải lạ thường. Chớm Đông cũng là lúc mọi người đang hối hả với những KPI cuối năm, những áp lực, khó khăn công việc càng ngày càng gấp gáp. Tôi cũng vậy! hối hả, khó khăn, mệt mỏi vì bộn bề công việc và rồi lại cộng thêm một câu nói khiến mình cảm thấy buồn " Coi như là xin em đấy! xóa bài đi". Trời ạ! làm sao có thể để một người mình trân trọng van xin mình như thế này được. Phải xóa thôi dù cũng buồn lắm chứ! Biết bao dự định nay đành gác lại thôi.! Và rồi, đối mặt với mùa đông sắp tới, tôi lại một lần nữa nhìn lại quanh mình chẳng còn một ai để tâm sự, kể vài câu chuyện vu vơ, để san sẻ bớt gánh nặng công việc, cùng nhau lê la hàng quán, đặc biết là những hàng nướng, lẩu vỉa hè giữa trời đông giá lạnh và nếu thấy hợp cùng ôm ấp nhau để cả 2 hòa vào làm một nhưng chuyện đó chỉ là phụ theo bản năng và cảm xúc.
Mình cũng không phải thuộc dạng người hễ tâm sự với ai là đề cập ngay đến những chủ đề nhạy cảm, vấn đề đó chỉ xảy ra khi đã hòa hợp về cảm xúc, hiểu nhau. Thậm chí ngược lại, mình là người nói chuyện khá nhạt, luôn luôn lắng nghe là chính nên mong thông cảm nếu cuộc trò chuyện lại đi vào ngõ cụt nhưng mình sẽ cố gắng.
Không phải điều gì to tát - Chỉ mong có một người cùng tôi đi qua những ngày gió lạnh để mùa đông bớt cô đơn còn chuyện đó thì tùy thuộc vào cảm xúc, Do đó mình không thích nhiều người bắt đầu câu chuyện đã đưa ra những đề nghị vồ vập. Mong ai đó quay lại cũng mong lắm nhưng tự nhủ cũng khó lắm.
Mình mong muốn tâm sự với các CE ở khu vực Hà Nội không phân biệt tuổi tác.
Zalo : 0 ba ba tám bốn 2 2 sáu tám tám
cảm ơn mn đã lắng nghe!
lại là mình -một chàng trai 95 lịch sự, nhẹ nhàng, một người sống thiếu thốn tình cảm, lại khép mình với mọi người, chỉ mở lòng với một vài người mà mình thật sự trân trọng và cũng là chủ của một vài bài viết ở diễn đàn này nhưng giờ phải xóa chúng đi.
Vậy là Hà Nội chớm vào Đông, Cái lạnh đầu mùa len qua từng kẽ tay khiến tôi cảm thấy trống trải lạ thường. Chớm Đông cũng là lúc mọi người đang hối hả với những KPI cuối năm, những áp lực, khó khăn công việc càng ngày càng gấp gáp. Tôi cũng vậy! hối hả, khó khăn, mệt mỏi vì bộn bề công việc và rồi lại cộng thêm một câu nói khiến mình cảm thấy buồn " Coi như là xin em đấy! xóa bài đi". Trời ạ! làm sao có thể để một người mình trân trọng van xin mình như thế này được. Phải xóa thôi dù cũng buồn lắm chứ! Biết bao dự định nay đành gác lại thôi.! Và rồi, đối mặt với mùa đông sắp tới, tôi lại một lần nữa nhìn lại quanh mình chẳng còn một ai để tâm sự, kể vài câu chuyện vu vơ, để san sẻ bớt gánh nặng công việc, cùng nhau lê la hàng quán, đặc biết là những hàng nướng, lẩu vỉa hè giữa trời đông giá lạnh và nếu thấy hợp cùng ôm ấp nhau để cả 2 hòa vào làm một nhưng chuyện đó chỉ là phụ theo bản năng và cảm xúc.
Mình cũng không phải thuộc dạng người hễ tâm sự với ai là đề cập ngay đến những chủ đề nhạy cảm, vấn đề đó chỉ xảy ra khi đã hòa hợp về cảm xúc, hiểu nhau. Thậm chí ngược lại, mình là người nói chuyện khá nhạt, luôn luôn lắng nghe là chính nên mong thông cảm nếu cuộc trò chuyện lại đi vào ngõ cụt nhưng mình sẽ cố gắng.
Không phải điều gì to tát - Chỉ mong có một người cùng tôi đi qua những ngày gió lạnh để mùa đông bớt cô đơn còn chuyện đó thì tùy thuộc vào cảm xúc, Do đó mình không thích nhiều người bắt đầu câu chuyện đã đưa ra những đề nghị vồ vập. Mong ai đó quay lại cũng mong lắm nhưng tự nhủ cũng khó lắm.
Mình mong muốn tâm sự với các CE ở khu vực Hà Nội không phân biệt tuổi tác.
Zalo : 0 ba ba tám bốn 2 2 sáu tám tám
cảm ơn mn đã lắng nghe!
