Biết lấy gì để lấp đầy khoảng trống
Khi mong chờ hy vọng đã vụt bay
Để lòng còn nghĩ đến chữ tương lai
Sau những gì đắng cay đời ban tặng.
Phải chi sống đừng đặt tình quá nặng
Như bao người cứ lẳng lặng dửng dưng
Quay lưng thôi là quên chữ đã từng
Thì đường đời đâu lưng chừng lỡ bước.
Chỉ tiếc...
Đã lâu rồi chẳng dám hỏi thăm nhau
Chỉ một tin có nào đâu là khó
Sao ngập ngừng, soạn xong rồi xóa bỏ
Sợ nhận về vẹn hai chữ "đã xem".
Thêm nỗi sợ, giữa dòng đời vội vã
Vô tình mình, lại chẳng nhận ra nhau
Cứ lê bước, nơi mất nhau từ đó
Tình lại chợt về, dẫu rằng rất mong manh.
Một người ở quá khứ
Chủ đề
app tìm người yêu
mong manh tình về
soledad
vănnghệ