Xin chào, em biết đến diễn đàn cũng đc 4 tháng nhỉ, ko nhớ rõ, xem lịch sử tham gia chắc rõ liền.
Ban đầu tìm đc diễn đàn cũng vi mong muốn tìm khoảnh khắc nào đó để giải quyết nhu cầu. May mắn gặp được một người. Anh quan tâm, dễ thương và anh cực kỳ lý trí (theo em nhận xét là như vậy). Gặp anh được vài lần và bây giờ cảm giác không thể nào là một mối quan hệ không ràng buộc được. Nhớ từng khoảng khắc anh quan tâm. Muốn tiến xa hơn vì muốn đươc anh quan tâm nhưng không thể vì xuất phát điểm của cả 2 lúc ban đầu là không ràng buộc, ko được ảnh hưởng cuộc sống của nhau. Em không nghĩ mình sẽ vào hoàn cảnh này, vì ban đầu em cũng ko quan tâm nhiều, chỉ cần giải quyết nhu cầu. Anh lý trí rất nhiều, anh thể hiện cho em thấy sự lý trí của anh, nhiều lúc em cũng chạnh lòng (nói đúng hơn là đau lòng). Em suy nghĩ em muốn mình dừng lại nhưng em còn lưỡng lự, còn lưu luyến, còn nhớ nhung anh nhiều, em ko bỏ được. Anh thể hiện cho em thấy là anh không quan tâm việc dừng lại hay không, anh tôn trọng quyết định của em. Gõ những dòng chữ này mà lòng cứ sao sao á. Thôi viết đến đây thôi ạ. Mong là tâm em sẽ bình tĩnh lại và tự tìm được hướng giải quyết tốt nhất. Cảm ơn mọi người đã đọc.
(Hôm nay viết lên đây để trải lòng một chút. Cũng như đã tàu ngầm đọc nhiều bài viết của mọi người nên ham vui góp chút ít chữ.)
Ban đầu tìm đc diễn đàn cũng vi mong muốn tìm khoảnh khắc nào đó để giải quyết nhu cầu. May mắn gặp được một người. Anh quan tâm, dễ thương và anh cực kỳ lý trí (theo em nhận xét là như vậy). Gặp anh được vài lần và bây giờ cảm giác không thể nào là một mối quan hệ không ràng buộc được. Nhớ từng khoảng khắc anh quan tâm. Muốn tiến xa hơn vì muốn đươc anh quan tâm nhưng không thể vì xuất phát điểm của cả 2 lúc ban đầu là không ràng buộc, ko được ảnh hưởng cuộc sống của nhau. Em không nghĩ mình sẽ vào hoàn cảnh này, vì ban đầu em cũng ko quan tâm nhiều, chỉ cần giải quyết nhu cầu. Anh lý trí rất nhiều, anh thể hiện cho em thấy sự lý trí của anh, nhiều lúc em cũng chạnh lòng (nói đúng hơn là đau lòng). Em suy nghĩ em muốn mình dừng lại nhưng em còn lưỡng lự, còn lưu luyến, còn nhớ nhung anh nhiều, em ko bỏ được. Anh thể hiện cho em thấy là anh không quan tâm việc dừng lại hay không, anh tôn trọng quyết định của em. Gõ những dòng chữ này mà lòng cứ sao sao á. Thôi viết đến đây thôi ạ. Mong là tâm em sẽ bình tĩnh lại và tự tìm được hướng giải quyết tốt nhất. Cảm ơn mọi người đã đọc.
(Hôm nay viết lên đây để trải lòng một chút. Cũng như đã tàu ngầm đọc nhiều bài viết của mọi người nên ham vui góp chút ít chữ.)