Chào mọi người. Buổi chiều vui vẻ nha.
Hai bữa nay hẻm sau nhà có người mới mất. Hai đêm rồi nhạc sầu liên tu bất tận tiễn người đi. Mình hết đi làm về nằm nghe mưa. Lại nghe nhạc. Nhạc không lời vọng tới từ đám ma hàng xóm. Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ... Cả một trời yêu bao giờ trở lại. Nhắm mắt cho tôi tìm một thoáng hương xưa. Cho tôi gặp người xưa ước mơ... Nửa hồn thương đau...
Trời mưa cả chiều rả rích mà nghe Giọt mưa thu... Nhạc không lời nó thấm vô mình buồn như chí cắn. Mình nhớ hồi nẳm có anh bạn vong niên ở HN vô tình cờ góp mặt trong 1 đám tang ảnh nói sao đám tang ở Sài Gòn buồn mà da diết hổng bi lụy khóc than .. Mình nói dạ đúng rồi. Đám tang ở Sài Gòn mọi người tụ lại vài đêm canh quan tài. Hát cùng nhau bên cây ghi ta cổ lỗ. Cạn vài chén rượu tiễn người đi. Ca vài câu vọng cổ. Người chết lúc còn sống mà thích coi múa lửa thì còn có múa lửa. Rồi mở nhạc không lời bolero tiền chiến nghe thấm gì đâu á. Họ hổng có khóc giả khóc mướn hihi. Anh bạn HN nói cũng hay ha. Kiểu người chết lúc sống thích nhạc gì thì người nhà theo di nguyện mà làm. Dạ em từng có ông anh nói nếu anh chết bé nhớ dặn người nhà anh chơi mấy bài tiền chiến kiểu của Đặng Thế Phong Trịnh Công Sơn nha. Giọt mưa thu. Sầu vạn cổ. Nửa hồn thương đau. Ướt mi... Rồi giờ ảnh chết chưa. Dạ chưa. Mà cái gu kiểu vậy. Nghe nó da diết xót ruột gan.
Mình thích nhạc không lời. Bởi lời mình biết rồi nên từng nốt nhạc lan trong không gian là từng câu chữ nó chạy qua trước mắt. Mình khỏi phải nghe ca sĩ nào hát dở hát hay. Chỉ có hồn nhạc còn đọng lại. Vang trong tai. Trong sự bâng khâng nhớ về người đã khuất.
Chiều giờ nghe Đặng Thế Phong. Giọt mưa thu. Sầu vạn cổ. Vạn cổ sầu. Một kiếp nhân sinh...
Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi
Trời lắng u buồn mây hắt hiu ngừng trôi
Nghe gió thoảng mơ hồ trong mưa thu
Ai khóc ai than hờ!
Vài con chim non chiêm chiếp kêu trên cành
như nhủ trời xanh
Gió ngừng đi
mưa buồn chi
cho cõi lòng lâm ly
Hồn thu tới nơi đây gieo buồn lây
Lòng vắng muôn bề không liếp che gió về
Ai nức nở thương đời
châu buông mau
dương thế bao la sầu
Người mong mây tan cho gió hiu hiu lạnh
mây ngỏ trời xanh
chắc gì vui
mưa còn rơi
bao kiếp sầu ta nguôi
Gió xa xôi vẫn về
Mưa giăng mù lê thê
Đến bao năm nữa trời ...
... Vợ chồng Ngâu thôi khóc vì thu.
Tháng Bảy mưa ngâu. Mưa triền miên từ hôm Thất tịch. Mình nhớ Đại ka Sơn ở Irvin. Hồi nẳm ảnh gửi chai rượu Tequilla và hộp nước hoa. Trân quý lắm. Rồi ảnh bặt tăm. Rượu thì trai trong nhà lấy đi chia cho anh trai HN vô uống gật gù khen ngon. Nước hoa mình hổng dám xài mà hương xưa bay dần tản mát. Đại ka thì đã đi xa... Có ai chia sẻ nỗi niềm nhân thế..
Buồn ơi là sầu.
Hai bữa nay hẻm sau nhà có người mới mất. Hai đêm rồi nhạc sầu liên tu bất tận tiễn người đi. Mình hết đi làm về nằm nghe mưa. Lại nghe nhạc. Nhạc không lời vọng tới từ đám ma hàng xóm. Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ... Cả một trời yêu bao giờ trở lại. Nhắm mắt cho tôi tìm một thoáng hương xưa. Cho tôi gặp người xưa ước mơ... Nửa hồn thương đau...
Trời mưa cả chiều rả rích mà nghe Giọt mưa thu... Nhạc không lời nó thấm vô mình buồn như chí cắn. Mình nhớ hồi nẳm có anh bạn vong niên ở HN vô tình cờ góp mặt trong 1 đám tang ảnh nói sao đám tang ở Sài Gòn buồn mà da diết hổng bi lụy khóc than .. Mình nói dạ đúng rồi. Đám tang ở Sài Gòn mọi người tụ lại vài đêm canh quan tài. Hát cùng nhau bên cây ghi ta cổ lỗ. Cạn vài chén rượu tiễn người đi. Ca vài câu vọng cổ. Người chết lúc còn sống mà thích coi múa lửa thì còn có múa lửa. Rồi mở nhạc không lời bolero tiền chiến nghe thấm gì đâu á. Họ hổng có khóc giả khóc mướn hihi. Anh bạn HN nói cũng hay ha. Kiểu người chết lúc sống thích nhạc gì thì người nhà theo di nguyện mà làm. Dạ em từng có ông anh nói nếu anh chết bé nhớ dặn người nhà anh chơi mấy bài tiền chiến kiểu của Đặng Thế Phong Trịnh Công Sơn nha. Giọt mưa thu. Sầu vạn cổ. Nửa hồn thương đau. Ướt mi... Rồi giờ ảnh chết chưa. Dạ chưa. Mà cái gu kiểu vậy. Nghe nó da diết xót ruột gan.
Mình thích nhạc không lời. Bởi lời mình biết rồi nên từng nốt nhạc lan trong không gian là từng câu chữ nó chạy qua trước mắt. Mình khỏi phải nghe ca sĩ nào hát dở hát hay. Chỉ có hồn nhạc còn đọng lại. Vang trong tai. Trong sự bâng khâng nhớ về người đã khuất.
Chiều giờ nghe Đặng Thế Phong. Giọt mưa thu. Sầu vạn cổ. Vạn cổ sầu. Một kiếp nhân sinh...
Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi
Trời lắng u buồn mây hắt hiu ngừng trôi
Nghe gió thoảng mơ hồ trong mưa thu
Ai khóc ai than hờ!
Vài con chim non chiêm chiếp kêu trên cành
như nhủ trời xanh
Gió ngừng đi
mưa buồn chi
cho cõi lòng lâm ly
Hồn thu tới nơi đây gieo buồn lây
Lòng vắng muôn bề không liếp che gió về
Ai nức nở thương đời
châu buông mau
dương thế bao la sầu
Người mong mây tan cho gió hiu hiu lạnh
mây ngỏ trời xanh
chắc gì vui
mưa còn rơi
bao kiếp sầu ta nguôi
Gió xa xôi vẫn về
Mưa giăng mù lê thê
Đến bao năm nữa trời ...
... Vợ chồng Ngâu thôi khóc vì thu.
Tháng Bảy mưa ngâu. Mưa triền miên từ hôm Thất tịch. Mình nhớ Đại ka Sơn ở Irvin. Hồi nẳm ảnh gửi chai rượu Tequilla và hộp nước hoa. Trân quý lắm. Rồi ảnh bặt tăm. Rượu thì trai trong nhà lấy đi chia cho anh trai HN vô uống gật gù khen ngon. Nước hoa mình hổng dám xài mà hương xưa bay dần tản mát. Đại ka thì đã đi xa... Có ai chia sẻ nỗi niềm nhân thế..
Buồn ơi là sầu.
Sửa lần cuối: