Chúng tôi đã ngoại tình như thế nào? | ID: 399566

Blogger

gem
VIP
Thành viên nữ
Chính Thức
User ID
660252
Since
27/9/25
Bài viết
17
Like
19
Tuổi
34
TBD
204,999VNĐ
Tôi bán cá ở chợ này cũng đã hơn mười năm, sạp nằm ngay cạnh sạp thịt của chị. Người ta bảo “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, chắc cũng đúng phần nào. Mỗi ngày, từ khi dọn hàng cho đến lúc dẹp, tôi và chị đều kề vai sát cánh. Tiếng dao băm thịt lốc cốc hòa lẫn tiếng tôi chặt cá, mùi tanh với mùi thịt quyện lại, vậy mà chẳng bao giờ thấy khó chịu. Có lẽ, sự quen thuộc ấy đã len lỏi vào máu, thành thói quen không thể thiếu.


Chị hơn tôi vài tuổi, tính nóng nảy, ăn nói sỗ sàng, nhưng thật ra tốt bụng. Có lần tôi bị khách quỵt tiền, chị là người đầu tiên đứng ra bênh, nói một câu dõng dạc làm người ta cũng nể. Từ đó, tôi thấy quý chị hơn.


Tôi đã có vợ, chị cũng có chồng. Cả hai đều có con cái đề huề. Lẽ ra chúng tôi chỉ nên dừng lại ở mức hàng xóm buôn bán, vui thì cười, bận thì thôi. Nhưng cái đêm tất niên hôm ấy đã phá vỡ tất cả.


Tiệc rượu cuối năm, ai cũng hớn hở, vừa ăn vừa cạn ly. Tôi uống nhiều hơn thường ngày, nhưng vẫn còn đủ tỉnh để nhìn thấy khuôn mặt chị đỏ bừng, mái tóc dính mồ hôi, đôi mắt long lanh vì men say. Lúc chị đứng lên đi loạng choạng, trong đầu tôi chỉ lóe lên một ý nghĩ: “Không thể để chị về một mình”. Tôi chạy lại, dìu chị ra xe.


Đáng lẽ tôi phải chở chị thẳng về nhà. Nhưng chẳng hiểu sao tay lái lại đưa tôi ra biển. Chắc vì tôi muốn giữ chị thêm một chút, muốn có khoảng lặng chỉ riêng hai người. Biển đêm lồng lộng, sóng vỗ vào bờ, gió mặn lùa vào mặt. Chị ngồi cạnh tôi, im lặng, chỉ thở đều đều. Tôi nhìn nghiêng, thấy đôi môi run rẩy, thấy cổ họng khẽ nuốt. Lòng tôi dậy sóng, thứ khát khao bị kìm nén bao năm bỗng trào lên.


Khi môi tôi chạm môi chị, tôi biết mình đã bước qua ranh giới không được phép. Nhưng lúc ấy, tôi chẳng còn quan tâm gì nữa. Tôi chỉ muốn có chị, ôm chị thật chặt, nghe tim chị đập rộn ràng sát ngực mình. Đêm đó, chúng tôi đã thuộc về nhau – trọn vẹn, nồng nàn, không còn khoảng cách.


Sáng hôm sau, tôi vẫn đến chợ như thường, nhưng tim nặng trĩu. Tôi nhìn chị cúi mặt bán hàng, tránh ánh mắt tôi, mà lòng nhói lên. Tôi biết chị hối hận, nhưng tôi thì không thể giả vờ như chưa từng xảy ra. Mỗi ngày trôi qua, càng nhìn chị, tôi càng thèm khát nhiều hơn.


Có những buổi sáng, tôi thấy chị cột tóc, gương mặt rạng rỡ dưới nắng, mà tim tôi như thắt lại. Tôi ước gì có thể lao đến, ôm chị một lần nữa, bất chấp tất cả. Nhưng ngoài đời thực, chúng tôi chỉ có thể trao nhau vài câu chào, vài cái liếc mắt. Tôi giấu sự khao khát vào trong, nhưng nó cháy rừng rực mỗi đêm về.


Tôi có lỗi với vợ con, điều đó tôi hiểu. Nhưng con tim đàn ông này lại không chịu nghe lý trí. Từ đêm ấy, tôi biết mình đã yêu chị – thứ tình yêu vừa ngọt ngào vừa đau đớn. Nhìn thấy chị mỗi ngày là hạnh phúc, mà cũng là cực hình. Tôi thèm cái chạm khẽ bàn tay, thèm hơi ấm mặn mòi của chị, đến nỗi nhiều khi mất ngủ.


Chúng tôi chưa hẹn hò thêm lần nào, nhưng đôi lúc, chỉ cần trao nhau một miếng cá, một khúc thịt, tôi đã thấy đó như lời hứa thầm kín. Có lần, khi chị đưa tôi một nụ cười vội, tôi phải quay đi, giả vờ bận rộn, kẻo người khác phát hiện đôi mắt mình đã lộ hết bí mật.


Tôi biết đây là con đường sai trái. Nhưng có những đêm tôi tự hỏi: “Nếu đời này tôi chỉ sống một lần, liệu có đáng để kìm nén mãi?” Tôi không dám trả lời, vì phía sau tôi là vợ con, là gia đình, còn phía sau chị cũng vậy.


Chúng tôi chọn im lặng, giữ bí mật trong tim. Nhưng tôi biết, chỉ cần một lần nữa lỡ say, chỉ cần một lần nữa gió biển thổi về, tôi sẽ lại yếu lòng. Vì thật ra, tôi chưa bao giờ ngừng khao khát chị, từng ngày, từng giờ, ngay cả khi đang đứng giữa chợ đông người.
 

Đăng nhập để hạn chế hiện quảng cáo.

Thành viên có thể xem được nhiều bài "ẩn"

Tạo tài khoản

Nếu bạn chưa có tài khoản, nhấn nút Đăng ký bên dưới.

Đăng nhập

Bạn đã có sẵn 1 tài khoản? Đăng nhập tại đây.

Back
Top Bottom